Có một chiếc chuông gió vỡ

Tôi yêu quý tất cả mọi vật của mình, nhưng cũng không ngần ngại nói không sao đâu khi có ai đó làm hỏng nó. Dù sao thì nó cũng đã hỏng! Có nói cách nào thì cũng đã hỏng! Và lý do vì sao họ lại làm hỏng nó thì bạn không nên quan tâm lắm! Có đến vài trăm triệu lý do. Giải thích thôi nghe cũng đã mệt.


7h30 tối:
- “Hôm nay anh được về sớm nhé!”
- “...” (Một đoạn hỏi han trách móc các kiểu)
Có lẽ là vì lại đi nhậu. Không trách được! Hẳn là nàng lo...
8h30 tối.
Mở cửa phòng, tung cửa sổ đón gió rồi nằm lăn ra giường, vắt tay lên trán nghe tiếng chuông gió lanh canh như mọi lần.
- Màu huyết dụ nhé! Đẹp lắm!
- ...
Lần lần giở giở. Tìm tìm kiếm kiếm.
Chỉ thấy sợi dây màu trắng hôm trước dùng để treo lên cao.
- Dì Q. ơi! Dì có thấy cái chuông gió của con không?
- À! Cái đó hả? Lúc chiều tao làm vỡ rồi. Kéo tấm màn vướng vào nên vỡ luôn.
- Nó đâu rồi ạ?
- Vỡ rồi thì quăng thùng rác thôi.
- ...
- Sao thế?
- Không sao ạ! Chỉ là cái chuông gió thôi mà!
...
- Nè! Tìm thấy chưa? Lúc chiều tao quăng vô đó mà.
- Con thấy được mấy mảnh rồi.
- Sao thế?
- Không sao ạ! Chỉ là...
Rồi cứ thế, nước mắt cứ trào ra. Thật may là đèn chỗ thùng rác tù mù.
- Ờ! Thôi bỏ đi!
- Dạ!
...
- Anh Khang ơi! Doremon đoạn này mắc cười lắm nè!
- Anh đang bận!
- Em chỉ nói...
- Ra ngoài! Anh đang bận!
- Nhưng mà!
Tôi nhướn mày. Ả giật mình, lủi thủi đi ra.
...
- Chỉ là một cái chuông gió nhỏ thôi mà! – tôi tự nhủ lòng như thế. Nhưng không hiểu sao lại cứ khóc mãi. Khóc như một đứa trẻ. 
- “Anh chẳng bao giờ cho em cảm giác an toàn”
Cũng phải! Tôi chưa bao giờ giữ được những gì mình yêu quý. Có đến hàng triệu lý do cho việc đó. Nhưng đều vô nghĩa! Đến một cái chuông gió cũng không thể giữ...
Thật vô dụng!
P/s: Cái đồ vô dụng này! Đến cái ảnh chuông gió sao cho đúng cũng tìm không được...

Đăng nhận xét

0 Nhận xét