Em đừng gọi tên anh mùa hạ

Em đừng gọi tên anh mùa hạ,
Dù trời vẫn cao dù nắng vẫn xanh.
Ngày quên dốc chén phượng nồng cháy đỏ,
Ve gọi em về, em có nghe đâu...

Em đừng gọi tên anh mùa hạ,
Sáng nắng chiều mưa mặt trời lấm lem.
Tóc mềm em nhớ cất khủy tay buộc gọn,
Thả bình yên về thung lũng xa.

Thả mùa em về rất khác ngày qua,
Hoa vẫn rụng bên thềm chiều bắt gió.
Anh không buồn khóc thương màu hoa vỡ,
Như chưa từng nuối tiếc những ngày qua...
-Lãng-

Đăng nhận xét

0 Nhận xét