Đừng đi

Em mật ngọt trong đời anh lặng lẽ,
Về đi em trong cơn mơ yêu dấu.
Cuốn đời em trong giấc ngủ mê,
Mình anh trôi thành phố ban trưa,
Về đi em cô gái ban sơ,
Của ngày qua,
Của ngày xa.
Đừng im nữa trong cơn đau giấu vội,
Em bơ vơ, anh vẫn lối ơ hờ.
Đời em trôi bên giấc chiêm bao,
Cổ tích miên man, em, không lối anh về.
Có con đường, có nắng hanh, có từng bước anh - em.
Em đừng đi! Vì em đương đứng lại.
Em đừng đi! Anh xin em đừng đi.
- Lãng-

Đăng nhận xét

0 Nhận xét