Thơ gửi một cô gái đứng đường

(Trúc Phong thi tập) - Đó là một buổi chiều mùa đông, trời nặng nề chuyển sang mưa và một cô gái đứng héo hon bên bờ nước...



Phố tan tầm trời sắp ngả sang mưa,
Đường ngang dọc xe không tìm ra bến.
Trời về đông anh không tìm ra tiếng
Của tan tầm phố lúc ngả sang em

Nhiều hoàng hôn trong giọt nắng đầu tiên,
Mùa đã lạnh luồn sâu vào kẽ lá
Em mùi hương đong trên cành chớm lạ
Nặng bài thơ anh từ thuở chưa thành...

Anh ngủ quên ngày chưa ngả sang em,
Như chiều trọn mùa đông lành đổ gió,
Đổ nắng vỡ, đổ tóc mềm nhẹ xõa
Với trăng tơ chưa lỗi hẹn bao giờ.

Trúc Phong 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét