(Trúc Phong thi tập) - Viết cho một ngày cuối năm từ bờ liễu Nhiêu Lộc đến đóa hải đường nhà hàng xóm.


Nghe giao mùa lờ đờ qua trước mặt,
Dưới dòng kênh dăm lá liễu buông mành.
Em ngủ quên bên đời thiêm thiếp nhạt,
Chợt nghiêng mình giở khóc cuối hoàng hôn.

Rồi trở mình nằm dài xuống cỏ xanh,
Nghe hơi ấm của ngàn năm dặm cổ.
Say khướt chẳng buồn về,
Giận mắt người vẫn biếc.

Ngỡ đã say tình khúc cuối mặn nồng,
Dăm men lá ủ đầy trong kén bạc.
Ngoảnh mặt ngó qua tường,
Hải đường còn hay mất?
Dưới chiều ngưng gió bay...

Trúc Phong

Đăng nhận xét

0 Nhận xét