Rồi một ngày thôi làm kẻ thứ ba


Rồi cũng đến một ngày anh thôi làm người thứ ba,
Ngăn giữa cuộc tình em tươi đẹp
Nắng thôi hồng em bên bờ gió cát,
Về chốn tình xa mộng ước một đời…

Rồi cũng đến một ngày anh làm bộ thở than,
Một vài thương nhớ để thấy mình còn dại.
Bốn lần lá rụng xác xơ cây chiều tím,
Anh lại miệt mài trên con phố mênh mông.

Rồi cũng đến một ngày em đi về chốn kia,
Non nghìn cây số, ở nơi em là biển.
Anh không rõ mình còn gì để tiễn,
Một nhánh lan già hay lối bạch đàn xa.

Và đến cả một ngày anh quên nói những câu,
Quên hát những bài, quên nghe những khúc.
Yêu thương mấy cũng đến ngày hoang chật,
Bóng dáng nào đè nặng mãi trong nhau?

Ngày hoang phế anh lại về chốn cũ,
Hoa vẫn vàng từ mấy độ anh đi.
Ngày mai nắng lại quay về thành phố
Em có chờ được ngày ấy hay không?
Lãng

Đăng nhận xét

0 Nhận xét